cậu chủ nhẹ thôi
3. Cuộc hội thoại tiếng Anh về thời tiết thường gặp. Vận dụng từ vựng mới học được để ứng dụng ngay vào các đoạn hội thoại hàng ngày sẽ là một cách học từ vựng tiếng Anh hiệu quả hơn. Vì vậy hãy vận dụng các từ vựng tiếng Anh về thời tiết ở trên vào
Cậu chủ à, Nhẹ thôi …Em Em yêu anh | Truyện thực tế Việt Nam hay nhất 2022-----📻 Một sản phẩm do Kênh AUDIO Truyện Hay thực h
Cậu Chủ Nhỏ Chương 16. Bạn đang đọc Chương 16 của bộ truyện tranh Cậu Chủ Nhỏ tiếng Việt. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện Cậu Chủ Nhỏ tại TruyenVN, vui lòng bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi nhé. Xem thêm nhiều bộ truyện tranh hay tại TruyenVN.VIP bằng
Em Người ta có thể trách em khi mà Bm em luôn thức đêm. Bỏ mặc Am anh trong giấc mơ ngày C hay đêm vẫn D mơ. Hoặc có Em thể quên lãng em khi mà Bm em không dắt tay anh. Vào Am trong nơi trái tim bỏ C mặt anh đứng D im. Em Tình cảm này khó nói nếu thật Bm sự chẳng thể dấu nữa
Truyện Ông chủ nhẹ thôi - Ông chủ nhẹ thôi trên di động. Vui đọc truyện SM, H. "Tốt nghiệp hết rồi, các cậu sống tốt nhé
Chương mới Chapter 47 Trạng thái Đang tiến hành. Truyện Màu. Manhwa. Truyện tranh 18+. Adult. Truyện tranh Cậu Chủ Nhỏ được cập nhật sớm nhất và đầy đủ tại Manhwa24H. Bạn đọc đừng quên bình luận và chia sẻ, ủng hộ Manhwa24H ra các chương mới nhất của bộ truyện Cậu
imabeces1982. Constitutional Democratic Party of Japan leader Kenta Izumi on Friday hinted at the possibility of submitting a no-confidence motion against the Cabinet during the current session of parliament. By submitting the motion, the main opposition party wants to show that it is opposed to a bill to secure funds for measures to boost the country’s defense capabilities, Izumi told a news conference. Speculation has emerged that Prime Minister Fumio Kishida will respond to a no-confidence motion by dissolving the House of Representatives, the all-important lower chamber of the Diet, for a general election. KEYWORDS In a time of both misinformation and too much information, quality journalism is more crucial than subscribing, you can help us get the story right. SUBSCRIBE NOW
CẬU CHỦ , XIN NHẸ TAY ..! AuthorAnsoxxx_2411 Gọi em là Momo chan ^^ Genre Ngọt ngào , BL , lãng mạn Rating 16 + , cẩn thận trước khi đọc ^^ Pairing Kaitou Kid x Hakuba Saguru Summary Cậu chủ , xin hãy nhẹ tay với Saguru …! Disclaim Họ là của Aoyama sama , nhưng họ sinh ra để thuộc về nhau ^^ Artist Ai đó hổng phải tui ^^ Nắng sớm giăng từng sợi tơ vàng óng ánh qua khung cửa sổ Căn phòng rộng trải một mùi hương nhè nhẹ của chậu hoa oải hương xinh đẹp đặt trên bàn Trên chiếc giường sang trọng phủ Gra trắng tinh khôi , Kaitou Kid vẫn còn đang say ngủ … Từng nhịp thở đều đặn cùng khóe môi ẩn hiện một nụ cười như minh chứng cho giấc mơ ngọt ngào trong tâm trí anh – Cộc cộc !! _ Có tiếng gõ cửa bên ngoài – Cậu chủ , đã đến giờ thức dậy rồi ạ !! _ Giọng nói thanh ngọt cất lên Nhẹ nhàng đẩy cánh cửa vào phía bên trong , Hakuba Saguru ngượng ngịu trong bộ váy nữ hầu xinh đẹp … Kaitou chậm rãi mở mắt nhìn , khóe môi vẽ nên một nụ cười nửa miệng thích thú … Gò má ửng hồng trên nước da trắng tựa màu tuyết thanh tao của Saguru Đôi môi vô thức mím nhẹ , cậu cúi mặt giấu đi ánh mắt đầy xấu hổ của mình … Trên tay thám tử London là chiếc khay nhỏ đặt bình trà cùng chiếc tách tráng men sứ xinh đẹp – Cậu chủ , sáng nay cậu muốn ăn gì ạ ?! _ Saguru đưa mắt nhìn Kaitou _ Trứng ốp lết hay bánh mì sandwich phủ bơ ạ ?! Ánh mắt phủ đầy nét mê hoặc , tên đạo chích ngắm nghía cậu thám tử trong bộ trang phục đăng ten yêu kiều … Hắn rướn người ngồi dậy , đưa tay ôm lấy eo cậu kéo về phía mình – Không ăn gì cả !! _ Nụ cười ẩn ý vẫn đặt trên môi hắn khi chóp mũi cả hai chạm khẽ vào nhau _ Tôi muốn ăn Saguru thôi !! Hắn nhẹ nhàng lấy khay trên tay cậu đặt lên tủ ở đầu giường … Cánh tay rắn chắc cũng nhanh chóng ấn Saguru xuống chiếc nệm êm ái bên dưới … Khoảng cách giữa họ thật gần đến nỗi có thể thấy rõ từng chuyển động trong tia mắt nhau … – K…Kaitou !! _ Saguru vô thức gọi tên hắn Đôi mày tên đạo chích khẽ nhăn lại … Hắn đặt ngón tay mình lên môi cậu rồi nhẹ lắc đầu – Phải gọi là chủ nhân chứ , không nhớ giao ước của chúng ta sao ?! Câu nói dường như đánh thức ký ức ẩn sâu trong tâm trí cậu … Lần đấu với Kaitou Kid cách đây vài ngày , cậu và hắn đã có một giao hẹn Nếu như thám tử Saguru Hakuba tóm được siêu trộm Kid thì hắn sẽ làm phục dịch cho cậu một ngày Còn nếu Hakuba không tóm được Kid mà để cho hắn lấy viên đá quý đi mất thì cậu sẽ mặc trang phục nữ hầu đến phục vụ vào buổi sáng cho Kaitou Lẽ dĩ nhiên thám tử Anh quốc đã chuẩn bị mọi kế hoạch dường như hoàn hảo Cho đến khi cậu phát hiện dưới tầng hầm hoàn toàn không có ai trông coi mà chỉ cài một hệ thống Lazer chống trộm … Làn khói thuốc mê được sử dụng như một công cụ hiểu quả nhất để tóm Kid Nhưng không như Hakuba nghĩ , chiếc mặt nạ phòng độc trên tay cậu bị tên Kid dùng khẩu súng bắn thẻ bài bắn rơi xuống Cả hai người cùng lao về phía chiếc mặt nạ phòng độc … Theo như tính toán thì khoảng cách giữa Hakuba Saguru và chiếc mặt nạ kia gần hơn siêu trộm Kid rất nhiều , nhưng hắn lại sử dụng một thủ thuật đầy mưu mẹo Chiếc mũ ảo thuật được dùng để úp lên mặt nạ trong tích tắt … Và đến khi Hakuba nhấc chiếc mũ lên thì mặt nạ phòng độc đã nằm gọn trong tay hắn Không nói đến chuyện xảy ra sau đó , rằng hắn đã lén hôn lên má cậu rồi nhanh chóng mượn tạm bộ áo khoác ngoài của Saguru để cải trang … Tình trạng hiện tại là cậu thật sự phải mặc trang phục Maid đến đánh thức hắn vào buổi sáng sớm – Saguru mặc thế này trông thật đẹp !! _ Hắn thì thầm vào vành tai cậu , hôn nhẹ lên chiếc cổ mát lạnh – Chủ …chủ nhân !! _ Hakuba lắp bắp gọi Những ngón tay người kia thuần thục nhấc bình trà phủ men trắng ra khỏi tủ phía trên đầu giường – Hé miệng ra nào !! _ Kaitou cười thật dịu dàng _ Tôi muốn uống trà từ môi của Saguru !! Nụ cười ấm áp nhẹ nhàng của hắn dường như khiến cậu vô thức bị mê hoặc … Làn môi hồng ngạc nhiên lại vô tình hé mở để những giọt trà thanh nhạt rơi vào bên trong Thật chậm rãi hắn cúi đầu lướt môi mình trên môi cậu … Cảm nhận rõ hương trà thơm trong từng va chạm của đối phương … Sâu hơn một chút , muốn chiếm giữ cả tâm tư cậu … Lấp đầy trái tim và cả những suy nghĩ của cậu bằng nụ hôn của hắn – Cậu chủ à , có cuộc gọi của phu nhân Chikage !! _ Bỗng ai đó vội vàng mở cửa bước vào Người quản gia già bối rối khi thấy cậu thiếu gia nhà mình đang ấn thám tử thiếu niên kia xuống giường – A …à vâng !! _ Kaitou vội ngồi dậy , ngượng ngùng chỉnh lại cổ áo _ Cháu ra ngay đây ạ !! Có vẻ như bước tiến mới giữa cậu và hắn vẫn ko tiến lên được Kaitou Kid đưa mắt nhìn cậu thám tử London khẽ tiếc nuối … Vờ cúi người phủi nhẹ những hạt bụi trên giường , hắn nở một nụ cười nửa miệng gian tà … – Thám tử London ngốc , lần sau chúng ta lại cược tiếp nhé !!
1 người đàn ông khoẻ mạnh đeo mặt nạ màu trắng, đứng giữa gian phòng âm u được thắp sáng bởi nến và đuốc, xung quanh là đủ thể loại đồ chơi tìиɧ ɖu͙©. Nhìn thôi đã khiến người khác rùng mìnhLúc nãy, khi chỉ vừa kịp ăn sáng xong Makoto đã bị 1 số người đưa đi trước sự ngỡ ngàng của Êli. Họ đem cậu vào căn phòng này không nói bất kì điều gì mà biến mấtĐể Makoto lại 1 mình đối mặt với cảnh tượng đáng sợ trước mắt, chiếc mặt nạ màu trắng kia không để lộ bất cứ thứ gì trên khuôn mặt kể cả đôi mắt, nó chỉ là 1 chiếc măt nạ trống trơn với vài giọt máu dính trên đó "Chào mừng đến với khoá luyện tập tìиɧ ɖu͙©, ta sẽ là người huấn luyện cho ngươi" Makoto đứng hình không hiểu, nhưng cậu chợt nhớ ra hình như Êli có nói rằng cậu sẽ phải luyện tập cái gì đó, không lẽ là luyện tập cái này ư ?"Lại đây" người huấn luyện ra lệnhCậu tiến đến từ từ trong lòng hơi lo sợChát"A" những ngón chân cậu co rúm lại khi bị 1 đòn roi đánh mạnh vào đùi"Khi có mệnh lệnh, phải hành động nhanh lên. Ngươi không thể để chủ nhân chờ đợi dù chỉ 1 giây" "V...vâng" Makoto cảm nhận rất rõ, người huấn luyện dùng lực tay không hề mạnh nhưng lại khiến đùi cậu khá đau. Liệu có phải do chiếc roi kia không"Cởi hết quần áo ra, cho ngươi 10 giây"Người đó vừa dứt lời cậu đã lật đật cởi đồ, khi chỉ còn mỗi chiếc qυầи ɭóŧ nữa là xong thì thời gian lại hết"Chát" "Ah..." người huấn luyện đánh vào mông cậu, rõ là đau hơn khi nãy rất nhiều tuy là cậu vẫn còn mặt qυầи ɭóŧ. Không biết khi đánh vào da thịt trần trụi sẽ như thế nào"Không cần cởi nữa, ngươi đúng là vô dụng"Bị sỉ nhục như thế Makoto cảm thấy khá bực nhưng cậu chẳng thể làm gì ngoài nói câu xin lỗi Người huấn luyện bắt Makoto quì xuống, nắm tóc, kéo cậu lại đũn quần của hắn "Nào, ngươi biết bản thân cần làm gì rồi chứ" Makoto đỏ mặt cùng ngạc nhiên, không phải bản thân cậu chỉ thoả mãn duy nhất 1 người là chủ nhân thôi ư, cậu không muốn mình biến thành công cụ mà bất cứ ai cũng có thể dùng " tôi...tôi không thể..." ChátNgười đó tát cậu 1 phát rõ đau, khiến cậu ngã bịch xuống sànMakoto ôm bên má đỏ, định ngồi dậy thì người huấn luyện dùng chân đạp vào vai ghì cậu xuống "Ngươi có quyền lựa chọn sao, ta hỏi ngươi lần cuối có làm không" Cậu run rẩy, mím chặc môi không trả lời Người huấn luyện cười -hừ- 1 tiếng, hắn nắm tóc lôi Makoto lại chiếc giường đen ném cậu lên, sau đó dùng 1 chiếc còng, còng tay cậu cố định trên thành giường Chân thì bị 2 sợ dây trói chặc đầu gối giang rộng ra 2 bên, có phải hắn ta sẽ ép cậu làm việc đó không. Makoto nhất quyết sẽ không làm nếu hắn ép cậu sẽ cắn "Ngươi hãy giữ chặc lấy lời nói của mình đấy" người huấn luyện cầm trên tay 1 chiếc roi, hắn quất mạnh vào phần đùi dưới, da ở chỗ đó khá mỏng khiến Makoto vô cùng đauChát"Aa..."Chát"Đừng mà..."Chát chátmặc cho Makoto có cầu xin thì những đòn roi kia vẫn không hề dừng lại, từng đòn 1 cứ mạnh bạo đánh vào đùi cậu"Ah...đau...đau quá...hức..." nước mắt cậu rơi xuống, da thịt ở 2 bên bắp đùi đều đỏ ửng và đau rátChát- tiếng roi vẫn vang lên xen lẫn là tiếng rên đau đớn của người bị đánh "Đồ...hức...đồ khốn...hic hic..."CHÁT"ÁÁ" Đòn roi lần này rất mạnh, nó hằn 1 đường máu rõ ràng xung quanh làn da đỏ hồng "Ư...hức...huhuhu" Makoto đau điếng, đòn roi này như lấn áp hoàn toàn sự đau đớn mà những đòn roi trước mang lạiNgười huấn luyện như thể tức giận khi bị cậu chửi, hắn bóp chặc cổ Makoto khiến cậu không thể thở được Há miệng, giãy dụa cũng chẳng thể giúp cậu hít được 1 tí không khí nào, hắn bóp rất chặc đến nỗi cậu không thể phát lên thành tiếng Cứ tưởng người huấn luyện sẽ thật sự bóp cổ cậu cho đến chết, đúng lúc cậu chịu không nổi thì hắn dừng lại "Ah...khụ khụ...hộc hộc...hộc..." Makoto lấy lại hơi thở 1 cách vội vàng do há miệng lâu nên nước bọt cũng chảy ra không ít Bốp "Hự" cậu tiếp tục nhận lấy 1 cú thúc lên bụng, nó khiến cậu gần như muốn ngất đi Makoto nằm xụi lơ, hơi thở yếu dần, trước mắt mọi thứ cũng mờ đi"Từ trước đến giờ chưa kẻ nào dám chửi tao, Êli nói mày rất ngoan nhưng tao không hề thấy như vậy. Tao sẽ xử lí con đó sau" Nghe vậy Makoto mới hoảng hốt "Đừng mà...Cô ấy...không làm gì sai cả...tôi...hức...tôi xin lỗi ngài...hic hic...xin lỗi ngài..." cậu khóc thành dòng, máu mũi cũng chảy xuống theo "Nhìn mày đi, trông thật gớm ghiếc" "Hức...hức...tôi sẽ làm toàn bộ...những gì ngài yêu cầu...hic...làm ơn...hic...đừng làm hại Êli" Người huấn luyện không đáp lại, hắn đứng nhìn khuôn mặt đáng thương kia đang khóc lóc cầu xin, 1 chiếc khoá miệng được hắn lấy ra đeo vào cho cậu "Nếu như con đó không dạy dỗ được mày, thì tao sẽ thay nó" người huấn luyện tiến đến chỗ những ngọn nến đang cháy, lấy 1 cây nên to nhất màu đỏHắn nghiêng cây nến, số sáp lỏng chảy xuống đùi Makoto"Ư...ư..." theo phản xạ, cậu giật nảy lên khi cảm nhận được thứ chất lỏng nóng rực ấy nhiễu xuống 2 bên đùi mình"Ưʍ...hic..." Makoto vì nóng nên có né đùi sang 1 bên, nhưng không ngờ số sáp lại nhiễu xuống trên phần da thịt mới, khiến cậu cảm thấy mình mới ngu ngốc làm sao "Nghe đây, buổi huấn luyện này giúp mày có thêm kinh nghiệm để hầu hạ chủ nhân. Ngay cả việc đơn giản nhất là khẩu giao cũng không dám, thì những chuyện khác mày sẽ làm được gì đây" "Hic...hic" Makoto thút thít với đôi mắt nửa tỉnh nửa mê, cậu muốn ngất đi nhưng cơn đau không cho phép2 bên đùi đều dính sáp, theo thời gian nó cũng đong cứng lại. Người huấn luyện lấy ra 1 con dao, hắn đưa nó lên cổ cậu nói lời hâm doạ"Nếu như mày không làm tốt, thì mạng sống của mày coi như bỏ" hắn trượt dài con dao xuống cơ thể cậuMakoto có thể cảm nhận được độ sắt bén của con dao kia, nó chỉ lướt nhẹ nhưng đã có 1 vài chỗ trên cơ thể bị rách dù rất mỏng, cậu sợ hãi không biết hắn ta sẽ làm gì với con dao đó"Hôm nay, tao đã phí thời gian với mày khá nhiều đấy" người huấn luyện dùng con dao cậy số sáp nến dính trên đùi cậu ra "Ư...hưʍ..." Makoto cố gắng nằm im cho con dao ấy không cắt trúng da thịt mình, trong lòng lo sợ vô cùngNhưng có nằm im đi chăng nữa, thì con dao sắt nhọn vẫn làm cậu bị thương, máu cùng sáp nến rơi xuống ga giường màu đen Gương mặt thống khổ của Makoto không làm người huấn luyện thấy thương hại, ngược lại hắn còn cảm thấy hứng thú"Tao định hôm nay sẽ huấn luyện mày thật tốt, nhưng có vẻ không cần nữa rồi"Sáp trên đùi cũng đã bị gỡ xuống hết, hắn cắt dây ở 2 bên đầu gối Makoto khiến cậu có thể thả lỏng hai chân. Chỉ thế thôi cũng làm cậu cảm thấy nhẹ nhõm đi phần nàoCó vẻ đã kết thúc, cậu vui đến nổi rơi nước mắt rồi dần dần chìm vào giấc ngủ"Vì tao biết, hôm nay đã là 1 bài học cho mày"Căn phòng trước đó chỉ toàn tiếng rên rĩ thảm thiết cuối cùng cũng im lặng, người đàn ông huấn luyện cho Makoto, gỡ bỏ chiếc mặt nạ vứt xuống sàn, hắn hút 1 điếu thuốc cùng lúc đó vị quản gia bên ngoài gõ cửaĐược sự cho phép vị quản gia ấy đi vào trong, lễ phép cuối chào "Mọi chuyện thuận lợi cả chứ, chủ nhân" "Không, hãy dọn dẹp cho sạch" người đàn ông bỏ đi để lại vị quản gia trong phòng cùng với MakotoNhìn cảnh tượng trên giường người quản gia lắc đầu thở dài Makoto vẫn bị còng tay trên thành giường, do bị ma sát mà 2 cổ tay đều bị đỏ, cũng như 2 bên đùi của cậu, do bị roi đánh, bị sáp nến nhiễu xuống nên cũng hằng đỏ, tiếp đó là những vết thương từ dao rạch máu từ miệng vết thương chảy xuống. Gương mặt cậu xanh xao nước mắt ,máu mũi ,nước bọt đều đọng lại"Nếu như là người huấn luyện thật sự thì cậu sẽ không thành ra thế này"
"aa dễ thương quá, mimi ơi mimi à~""gì mà mimi?"cậu chủ nhíu mày phán xét, kim amie ngước mặt lên."chứ sao? dễ thương mà? cậu chủ muốn đặt tên gì hả?""sến vãi, mimi sao? haha nghe mắc cười, đặt tên nó là amie đi."kim amie phán xét."ý cậu nói em giống chó?""tao nói mày giống chó hồi nào? tao nói con chó giống mày.""không tán thành, thà đặt nó là yoongi còn hơn."vừa dứt câu, cả người kim amie bị cậu chủ đè xuống sofa, hai tay bị giam ở phía trên, tay còn lại đưa xuống cù lét khiến kim amie chỉ biết cười trong đau khổ."aahahaha.. mẹ ơi cứu.. aaaa hahahaaa cậu chủ.. đầu hàng.. đầu hàng.. xin tha.. trời ơi hahahahahahaha há há há há..""gâu gâu."em bé cún sủa lên mấy cái, min yoongi dừng lại, sau đó nhìn đăm đăm vào đôi mắt của con cún, kim amie cũng khổ sở ngồi dậy."dễ thương quá à."kim amie thành thật nói, đưa tay bế chú cún nhỏ lên, xoa xoa bộ lông xoăn mềm của nó, rồi dụi dụi mặt vào."tao nghĩ ra rồi, đặt tên cho nó là holly.""holly? hollywood hả?""khùng, là holly thôi.""nghe cũng dễ thương, holly ơi holly à~""gâu gâu."min yoongi mỉm cười, sau đó giơ tay lên, nói"vậy từ bây giờ, tao là ba của nó!"kim amie cũng phấn khởi, giơ tay lên, cười tít mắt, nói"còn em là mẹ!"dứt câu, liền bị cậu chủ búng trán một cái."mày là osin của nó, nghĩ gì mà đòi làm vợ tao?"kim amie nổi đoá, rống cổ lên cãi."ai mà thèm làm vợ cậu? em làm mẹ của holly mà, vì sau này em cũng là người chăm sóc cho em ấy, em sẽ là mẹ của em ấy, không phải vợ cậu, nghĩ sao mà em thèm làm vợ cậu vậy? sau này chồng của em phải là đàn ông sáu múi lực lưỡng, không có bụng phệ như cậu đâu, hứ!"kim amie ôm cún holly, hờn dỗi bỏ đi."ơ cái con này hay nhờ? mày đứng lại cho tao coi!"rầm một tiếng, cánh cửa bị kim amie trút giận, rồi xoay qua holly, em trở lại dịu dàng, cưng nựng nó, con holly hào hứng chạy nhảy khắp amie thì đứng đó, nói thầm"ai mà thèm làm vợ cậu chứ? đồ đáng ghét!"kim amie ngồi xuống giường thì cún holly bổ nhào lên người em, liếm láp khắp nơi khiến em nhột mà cười phá lên, xong còn dặn dò."holly ngoan, đừng có cắn mẹ như ba nhé?"thật ra thì ngày thường, chí choé như vậy, nhưng miễn cả hai đều ở nhà thì không thể không thấy mặt nhau lâu được, thế là ai kia chỉ sau hai mươi phút đã kiếm cớ tìm gặp holly, ai mà dè, vừa mở cửa đã bổ nhào vào phòng người ta rồi ngồi ịch luôn ở trỏng chuyện qua lại năm câu thì kim amie quên luôn cái chuyện kia, trở về quỹ đạo như ban đầu."em nghĩ mình nên mua nhà cho holly đi.""nhà hả?""dạ, em thấy trên mạng bán cũng không đắt lắm, mua rồi để ở góc phòng em ấy.""thôi, mua thì mua, những để ở bên ngoài, muốn chơi gì thì sáng chơi, chứ người với chó ngủ chung phòng, hít chung bầu không khí, tao nghĩ không tốt."kim amie cũng ậm ự gật đầu, rồi cùng cậu chủ lên mạng tìm mua một mái nhà nhỏ cho cún từ ngày rước holly về, căn nhà đã vui nay còn vui hơn nữa, mỗi chiều em tưới cây, holly đều tung tăng chạy theo để chơi nước, đến khi xong xuôi thì người vừa sấy lông vừa chửi chính là min bữa, kim amie không biết bằng cách nào, tưới cây tưới hoa xong, cả người lẫn chó đều ướt nhèm nhẹp, báo hại cậu chủ nhỏ đang ăn dở cây kem cũng phải vác máy sấy ra, vừa sấy vừa rap diss hai mẹ con holly."holly à, mày bị mẹ mày dạy hư rồi."ừ thì tuy ban đầu phản đối, nhưng về sau đã công nhận kim amie chính là mẹ của holly rồi."aa cậu chủ nhẹ thôi.""ai bảo mày nghịch nước? tao chưa cạo đầu mày là may lắm rồi đó."hậm hực trả lời, sau đó bàn tay có hơi dịu dàng lại, đến khi xong xuôi, không nhận được lời cảm ơn nào, min yoongi bất mãn nhìn hai mẹ con holly âu yếm nhau ngồi trên sofa mà xem như dạo gần đây, nấu ăn cũng cậu chủ, lau nhà cũng cậu chủ, rửa bát cũng cậu chủ, giặt giũ cũng cậu nhiên kim amie cũng có làm, nhưng đến khi nhớ lại, min yoongi nhận ra, những lần làm việc nhà của kim amie trong tháng bắt đầu phải đếm trên đầu ngón tay tháng, nhưng việc làm đếm còn chưa hết một bàn tay..hình như, cậu chủ dần trở thành osin rồi mới phải, giống như, kim amie sẽ trở thành bà chủ?nhưng không biết tại sao nữa? min yoongi chỉ biết lắc đầu than thân trách phận thôi."aaa sao ăn xong mà đau tay thế này?"kim amie than thở, ôm ôm tay mình, rồi lén nhìn cậu chủ, min yoongi ngao ngán lắc đầu với cái ngữ điệu giả trân này."cái quần, cút ra trước cho con ăn đi, để tao rửa.""hì hì hì, dạ vâng ạ.""thấy gớm, lại còn dạ vâng ạ? bắt chước ai vậy con? cút lẹ đi nhìn mặt mày muốn đấm quá."kim amie buông đũa, cười khúc khích rồi xách mông bỏ đi, để lại cho cậu chủ nguyên một bãi 'chiến trường'.
cậu chủ nhẹ thôi